Ang Mutya Ng Section E (Vietsub)- [BOOK 1] - Chương 125

                                              
                                                    

NEW YEAR, NEW HMMMM..

Góc nhìn của Jay-jay

“Kit… Mình xin lỗi.”

“Không sao đâu, là lỗi của mình nữa mà. Xin lỗi cậu nữa.” Kit đáp từ đầu dây bên kia.

“Cậu nghỉ ngơi đi nhé… Chúc mừng năm mới.”

“Chúc mừng năm mới. Cảm ơn cậu, Jay.” Cậu ấy nói rồi tắt máy.

Mình thấy có lỗi với Kit. Cậu ấy đã cố hôn mình, và thế là… mình đã đấm cậu ấy. Mặt cậu ấy bầm tím luôn. Nhưng mà… lúc đó mình hoảng quá, tay cứ tự động vung lên thôi.

Nhưng cũng nhờ vậy mà Kit như bừng tỉnh, chịu bước ra khỏi phòng. Dù vậy, cậu ấy vẫn không chịu nói chuyện với bố mình.

Khổ thân thật!

Chắc mình phải nói chuyện với Mayo. Mình cần nghe câu chuyện từ phía cậu ấy và xem cậu ấy định làm gì tiếp theo.

Chỉ là… Mình hơi bối rối với chuyện Eren và Kit nói. Họ bảo Mayo là bisexual và từng có quan hệ với nhiều chàng trai khác, không chỉ Kit.

Mình biết bisexual là gì, nhưng mình không hiểu nổi Mayo. Cậu ấy trông đâu có vẻ gì là như vậy.

Không biết Keifer có biết chuyện này không nhỉ?

Đó lại là một vấn đề khác. Nếu tên đó biết sự thật, chắc chắn hắn sẽ tìm cách tống cổ cả hai ra khỏi lớp E.

Nhưng nếu hắn chưa biết thì sao? Khi hắn phát hiện ra, hắn sẽ làm gì?

Thôi không nghĩ nữa. Nếu chuyện đó xảy ra, chắc hai đứa kia thảm lắm…

Ngoài trời vang lên những tiếng pháo hoa rộn rã. Chưa đến 12 giờ mà người ta đã bắn pháo linh đình rồi.

Đúng là nhà giàu có khác!

Nhà mình không mua pháo hoa, vì bọn mình không định đón năm mới ở nhà. Có nơi khác phải đến.

Nói mới nhớ, mình chưa chuẩn bị gì cả! Mình chạy vội vào nhà tắm để tắm rửa sạch sẽ. Phải tươi tỉnh thì mới đón năm mới được chứ!

Mình tắm thật nhanh, nhưng vừa bước ra thì thấy cô Gema đang lục lọi tủ quần áo của mình.

“Cô làm gì thế ạ?” Mình hỏi.

Cô ấy nhìn mình, cười tươi: “Cô đang chọn đồ cho con mặc.”

Hả?!

“Không cần đâu ạ… Con mặc quần jean với áo thun là được rồi.”

“Không được… Chúng ta sẽ đến một bữa tiệc, con phải mặc váy.”

Mặc… váy?

Tự nhiên mình không muốn đi nữa. Thôi, ở nhà ăn mừng với Snorlax cũng được.

“Cô ơi, con thấy hơi mệt. Chắc con không đi được.” Mình vừa nói vừa giả vờ ôm đầu.

“Thôi ngay, Jay… Cô không bị lừa đâu—À! Cái này được nè!” Cô reo lên, tay cầm một chiếc váy trắng.

Trời ơi…

“Mặc đi! Nhanh lên!” Cô phấn khích bảo mình.

Lần sau mình phải đốt hết đống váy trong tủ mới được!